Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Bây giờ là 4 rưỡi chiều hơn

"Maeda dạo gần đây làm gì rồi ?

À ờ ... Em đội tóc giả chị ạ :v"

Kèm theo sau đó là rờ nắn trá hình

Miichan trước khi nghe câu đó có mà thiếu điều bổ nhào lại vì nhớ mẹ nhưng vẫn phải giữ thể diện :))

-

Chả ra làm sao

Thực sự sau lần đó, chẳng còn gì khiến em phải bất ngờ nữa :D

Hiểu rằng sẽ có lúc vậy đó

Mật độ em cập nhật tin tức , vào tumblr chị cũng giảm hẳn đi,

Vì em biết rằng , một khi bước ra khỏi nơi nhà hát này , đồng nghĩa với việc được tiếp xúc với chị , được nhìn chị cười , sự tương tác giữa thành viên vói chị không còn nữa (còn nhé *tát*) . 

Hồi đó toàn gọi bà , xưng bạn , giờ thấy ngại , vì thấy tự mình k xứng đáng để biến nó thân thuộc với bản thân nữa :D

Nhưng biết được rằng chị đang rất thành công và hạnh phúc với những gì mình đang có , thực sự vui ^^

Những lời trên , người ta nói hết rồi :D , 

mình chẳng dám nói nhiều 

Thấy thế nào ghi thì thế ấy vậy

Chắc mình bị chậm phản xạ

Dạo này ra dáng thím phết , tóc dài với chả toàn váy là váy..

Lâu không hát nó lại khàn như chú Đàm
╮|# ̄△ ̄|╭



Người tui thích sau này cũng vậy 

Bạn nói ước mơ sau này là được trở về đời thường , lấy chồng sinh con đẻ cái , làm nội trợ ngoan 

Ờ ~









*Vả* Này thì nội trợ ngoan |▰❛▽❛|

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét